Đã vào những ngày cuối tháng 1,
đường phố Seoul hiếm hoi lắm mới gặp 1 hình ảnh xe đạp trên đường.
Mùa đạp xe kết thúc, chiếc xe đạp cất gọn cho ngủ đông.
Trời đang vào những đợt rét đậm, nhiệt độ xuống khoảng tầm -17~20 độ C.
Hơi thở vừa thoát ra là đã kịp đóng băng thành những hạt tuyết nhỏ li ti đọng lại trên chiếc khăn màu đỏ.
Đã qua một mùa thu.
Hàn Quốc đẹp nhất là mùa thu.
Rực rỡ với sắc vàng của cây Ngân hạnh, màu đỏ của lá Phong
Góc phố nào cũng lại mang đến một khung cảnh thế này.
Đã 5 tháng.
Điều tôi thích nhất là bầu trời nơi đây. Sáng nào mở mắt tỉnh dậy cũng là sắc
trời xanh biếc của mùa thu, và lần nào nhìn bầu trời ấy lại nhớ tới bầu trời buổi sáng tinh mơ
trên đèo Yên Ngựa. Dù có đang -20 độ C, nắng vẫn vàng, trời vẫn xanh như đôi mắt của cô gái tuổi 17.
Dạo này Emong lại rủ rê tour "Trở về Yên Ngựa", tìm lại bầu trời ấy. Buổi sáng ở Yên Ngựa hãy gọi cho tôi
nhé, để biết rằng chúng ta đang cùng nhìn về một bầu trời.
Có những khoảnh khắc là mãi mãi.