Đúng hẹn lại lên, một lần nữa lũ mông rồ lại dấn thân vào cung đường mà nhắc đến nó dân du lịch không lén thở dài ao ước được một lần chinh phục thì cũng lắc đầu lè lưỡi: Hành trình chinh phục Tây Côn Lĩnh...
Những con số 5 cho một lần trở lại.
5 năm đã trôi qua với quá nhiều thay đổi, nhưng thông tin về cung đường chinh phục Tây Côn Lĩnh vẫn bí ẩn như chính cái tên gợi đầy tò mò và khát khao chinh phục nên chúng tôi không hình dung được chuyến đi này sẽ như thế nào: liệu có phải quay trở về ngay từ đồn biên phòng Thanh Thủy năm 2011, sẽ lê lết suốt hành trình như chuyến đi của Casper_HN, Yankumi và quảngg năm 2012?
5 con người gồm: chửa tour cũ Casper_HN, giờ đã thêm 5 năm bớt trẻ và đang cảm cúm, với assmin Cu Tuấn lì đòn, thêm cả tuyên huấn Pluto chuyên đạp xe bằng mồm, cùng Tuấn Saker trẻ người non dạ và Phương Nhím 3 năm rồi không ra khỏi Thủ đô; chả đứa nào trong chúng tôi được (hay chịu nhận) mình là Mông rồ, nhưng với khát khao chinh phục đã cùng nắm tay nhau để bắt đầu cuộc hành trình - như Casper_HN mong ước - một lần trở lại Tây Côn Lĩnh.
Và kết quả?
5 năm trôi qua nhưng Tây Côn Lĩnh thì vẫn như xưa, đường xưa lối cũ chào đón, thách thức chúng tôi.
Và nơi đây cũng là hành trình tiêu diệt một huyền thoại nữa của eMông...
Ốm, mệt nhưng nhất quyết không giảm cân, không đen đi kẻo vợ mắng
Hết mấy con dốc trước mặt kia là chúng tôi sẽ qua Lao Chải
Thấy một lũ người ngợm đạp xe từ dưới chân dốc giờ mới leo đến đây, cả anh chủ quán vui tính lẫn mấy nhà xung quanh đều tò mò chạy ra hỏi han. Không ai giấu được vẻ ngạc nhiên khi chúng tôi đi từ Thanh Thủy từ trưa mà giờ mới tới nơi. Họ bảo "Chúng tao đi xe máy nhanh lắm mà", họ đâu biết xe máy và xe đạp là hai phương tiện sử dụng động cơ khác hẳn nhau @@
Đến khi biết chúng tôi định vượt qua dãy núi trước mặt để đến thị trấn Vinh Quang -trung tâm Hoàng Su Phì thì họ lại càng ngạc nhiên nữa.
Sau khi thấy chúng tôi có đủ đồ ăn, nước uống, lều bạt thì mọi người mới yên tâm, nghĩ bọn này chắc sẽ không sao trong rừng nên không hỏi nhiều nữa.
Mỗi đứa ăn một cái kem 2000 ngọt khé lưỡi rồi chào anh chủ quán đi tiếp
Khung cảnh ở Lao Chải cũng thật đẹp, Cu Tuấn không kìm lòng được lại mang tool ra xài
Cũng phải nói thêm đoàn có 5 anh em thì có 5 kiểu lựa chọn đồ đạc mang theo khác hẳn nhau:
- Lão Casper chuẩn bị quần áo tối giản, tha nguyên bộ máy ảnh 4-5kg đeo cổ ngã sấp mặt, chuẩn bị hết đồ cá nhân và cam hành trình cho vào một cái túi rồi ...quên ở nhà
- Cu Tuấn chờ theo lều đoàn rõ nặng nhưng cũng tha luôn bộ máy ảnh nặng không kém đi theo, kết quả là quên luôn cả ống tay chống nắng chống xước
- Cu Tô chuẩn bị cần thận đồ đạc sửa xe & lương thực, chỉ mang điện thoại và máy ảnh cùi đi tác nghiệp
- Saker mở balo ra toàn ..đồ ăn
- Phương Nhím chỉ lo mất ...túi ngủ
Đi một đoạn nữa là kết thúc đường bê tông, từ giờ chúng tôi sẽ đạp xe theo những con đường mòn, sẽ hết bản làng cho đến khi leo lên đỉnh và đổ đèo xuống Đản Ván, Pố Lồ,.. ở phía bên kia dãy Tây Côn Lĩnh.