Đúng hẹn lại lên, một lần nữa lũ mông rồ lại dấn thân vào cung đường mà nhắc đến nó dân du lịch không lén thở dài ao ước được một lần chinh phục thì cũng lắc đầu lè lưỡi: Hành trình chinh phục Tây Côn Lĩnh...
Những con số 5 cho một lần trở lại.
5 năm đã trôi qua với quá nhiều thay đổi, nhưng thông tin về cung đường chinh phục Tây Côn Lĩnh vẫn bí ẩn như chính cái tên gợi đầy tò mò và khát khao chinh phục nên chúng tôi không hình dung được chuyến đi này sẽ như thế nào: liệu có phải quay trở về ngay từ đồn biên phòng Thanh Thủy năm 2011, sẽ lê lết suốt hành trình như chuyến đi của Casper_HN, Yankumi và quảngg năm 2012?
5 con người gồm: chửa tour cũ Casper_HN, giờ đã thêm 5 năm bớt trẻ và đang cảm cúm, với assmin Cu Tuấn lì đòn, thêm cả tuyên huấn Pluto chuyên đạp xe bằng mồm, cùng Tuấn Saker trẻ người non dạ và Phương Nhím 3 năm rồi không ra khỏi Thủ đô; chả đứa nào trong chúng tôi được (hay chịu nhận) mình là Mông rồ, nhưng với khát khao chinh phục đã cùng nắm tay nhau để bắt đầu cuộc hành trình - như Casper_HN mong ước - một lần trở lại Tây Côn Lĩnh.
Và kết quả?
5 năm trôi qua nhưng Tây Côn Lĩnh thì vẫn như xưa, đường xưa lối cũ chào đón, thách thức chúng tôi.
Và nơi đây cũng là hành trình tiêu diệt một huyền thoại nữa của eMông...
Tranh nhau ăn tối, no căng bụng, cả lũ rúc vào lều để tránh muỗi và chém gió.
Không gian tĩnh lặng chỉ có tiếng côn trùng kêu và tiếng 4 đứa chí chóe trong lều. Trên trời trăng ngày rằm tròn vành vạch thỉnh thoảng lại vén mây nhòm xuống lũ dở hơi trong núi. Định rủ Phương Nhím đi bắt đom đóm mà nó đã chui vào túi ngủ, cùng nỗi sợ rắn xanh nên thôi ngồi ngắm trăng.
Trong khi đó lão Casper vẫn lui cui bên ngoài bếp lửa. Lão giai Hà Nội gốc, chả mấy khi được những dịp như thế này nên rất hứng chí nhóm lửa ngâm thơ.
Có điều đen cho lão lần này đi với 4 con giời chả thiết tha gì lãng mạn nên chỉ một mình lão hưởng muỗi bên bếp lửa. Đã thế chúng nó còn dọa: Anh nhóm lửa to mà không trông, cháy rừng bọn em mặc kệ )
Hơn 9h tối cả bọn yên vị trong lều, lúc này thì mới nhiều sự phát sinh.
Đầu tiên là nóng, nóng ơi là nóng, nóng đến nỗi Cu Tuấn còn so sánh với việc đi tắm xông hơi. Tất cả là do lão Casper chọn chỗ ngủ như trong một hốc núi, gió không lùa tới được.
Lý do nữa là lúc chiều lão Casper và Tô dựng lều sai cách, không chừa khoảng trống cho không khí lưu thông khiến cho cái lều như một cái lồng ấp
Nằm chém gió mãi mà nóng không ngủ được, Cu Tuấn phát minh ra quạt trần chạy cơm
Một lúc sau cả lũ thấm đòn khi cơn mưa rừng đổ sập xuống. Để balô chèn chân lều nên bung chân, cả cái lều từ từ ụp xuống cả lũ. Trời đang mưa nên chả đứa nào muốn chui ra khỏi lều lúc này. Mãi rồi Cu Tuấn và Saker cũng lóp ngóp bò ra chằng chằng buộc buộc, dựng lại lều cho chắc chắn và thoáng hơn.