+ Trả lời Chủ đề
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 1 2
Kết quả 11 đến 19 của 19

Chủ đề: Chế Tạo 2014: Chia sẻ cảm xúc - Góc cảm nhận thành viên

  1. #1
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts

    Chế Tạo 2014: Chia sẻ cảm xúc - Góc cảm nhận thành viên

    Chuyến đi đem lại nhiều trải nghiệm thú vị, cảm động và rất đáng nhớ đối với nhiều thành viên, cả cũ và mới. Tuy nhiên, phần thể hiện cảm xúc và chia sẻ của các bạn bị tản mạn trên các kênh cá nhân. Nay BQT tạo topic này để các bạn cùng gửi chia sẻ cảm nhận của bản thân về hành trình đi Chế Tạo hay những trải nghiệm, những câu chuyện với người dân bản địa. Hy vọng đây sẽ là nơi lưu lại tốt nhất những cảm xúc của các bạn.

  2. The Following User Says Thank You to eMông For This Useful Post:

    hung (10-09-2014)

  3. #11
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Chế Tạo - 35 km thử thách

    Đi bộ xuyên rừng trong một đêm trăng sáng, ngắm ánh trăng dát màu bạc lấp lánh lên đồi núi trập trùng. Cây lá trong đêm trăng không còn mang hình hài của cây lá, mà như hòa vào nhau tạo nên khối kỳ bí và tiếng suối không ngừng róc rách khiến khách bộ hành quên đôi chân mỏi để thảnh thơi đếm những ánh sao xa trên bầu trời. Tôi đang góp nhặt cho cuộc đời mình những trải nghiệm từ mỗi chuyến đi và Chế Tạo đã góp vào cuộc đời tôi một thử thách, vượt qua đó tôi có được những trải nghiệm thú vị.
    Có lẽ địa danh Mù Cang Chải rất quen thuộc với nhiều người nhưng Chế Tạo lại rất xa lạ, dù đây là một xã cách Mù Cang Chải chỉ 35km. 35km người ta có thể chỉ mất 1h đi xe máy, nhưng 35 km vào Chế Tạo phải mất 3h, nếu đi bộ khoảng thời gian này tăng gấp 4, 5 lần. Tôi đã mất hơn 12h để đi bộ vào Chế Tạo.
    Đôi chân vốn chỉ quen đi xe máy, thang máy lại có thể băng rừng, vượt suối. Tôi đã muốn bỏ cuộc ngay từ những km đầu tiên khi đôi chân mỏi đến rã rời, đau buốt. Những người dân tôi gặp trên đường chỉ một câu "Chế Tạo xa lắm! Đường khó đi lắm! Bà con ở đây cũng không đi bộ đâu". Đúng là đường vào Chế Tạo khó thật. Lúc thì đường dốc dựng đứng, lúc lại lầy lội bùn đất, lúc lại toàn đá... Trời thì lúc nắng như đổ lửa, lúc lại bất chợt đổ mưa ào ạt. Suốt cả cuộc hành trình, Chế Tạo đã trở thành đích đến của hạnh phúc và tiếng xe máy trở thành niềm hi vọng, chờ đợi, hi vọng trên chiếc xe máy ấy không có hàng hóa, không có người ngồi sau và chủ nhân của chiếc xe đủ tốt để cho tôi đi nhờ, dù chỉ là một đoạn đường rất ngắn, hay đơn giản là gửi họ chiếc ba lô nhờ mang giúp về Chế Tạo.
    Cũng may tôi không cô đơn trong cuộc hành trình của mình. Tôi có những người bạn đồng hành. Nếu không có họ cõ lẽ tôi sẽ không thể tới được Chế Tạo. Từ xa lạ, chúng tôi đã trở thành những người bạn khi cùng nhau đi trên con đường núi gập gềnh; cùng trò chuyện để quên đi đôi chân đang đau mỏi và đoạn đường dài dằng dặc, đi mãi đi mãi mới được 1km; cùng chia sẻ với nhau miếng bánh, từng ngụm nước; cùng nhau vượt qua rừng thông xanh ngắt, ngắm ruộng bậc thang, cùng lội suối, nhìn hoàng hôn khuất dần sau núi hay dừng chân nghỉ ở cổng trời nơi có cây phong đang mùa rút lá vàng, đỏ cùng mùi thơm đặc trưng của gỗ pơ mu. Một cảm nhận rất khác về mùa thu của núi rừng.
    Đi bộ mệt nhưng rất thú vị.

    Tác giả )

  4. The Following User Says Thank You to eMông For This Useful Post:

    hung (10-09-2014)

  5. #12
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Nhớ Chế Tạo - Dấu Mưa
    Trở về Hà Nội, trở lại với cuộc sống bộn bề và bon chen thấy nhớ Chế Tạo đến nao lòng. Một chuyến đi với nhiều cung bậc cảm xúc để rồi giờ đây ngồi xem, ngẫm và nghĩ lại thấy nhớ và nhớ.

    Nhớ cái tiết trời trong lành, mây trắng bồng bềnh lảng bảng bay trên những vạt cây xanh ngút tầm mắt hay ánh vàng rực của buổi chiều tà. Cũng đôi khi lại rất đỏng đảnh với cơn mưa vội và rồi lại nắng ngay để cả đoàn háo hức săn ảnh cầu vồng.

    Nhớ ánh mắt trong veo mong chờ, biết cười của những đứa trẻ nơi đây. Các bé trong sáng như 1 tờ giấy trắng. Không sao có thể quên được khuôn mặt hớn hở của 1 cậu bé khi được chạm tay vào chiếc kèn Harmonica. Lạ lẫm, mày mò, khám phá rồi khuôn mặt sáng bừng như mình vừa phát minh ra 1 cái gì đó vĩ đại lắm. Cậu say sưa thổi cố gắng để theo nhịp của các cô, các chú đang hát. Hay lại rất bất ngờ hơn khi có cậu bé trai tự tay đi kiếm nơ tóc kẹp tóc cho mình rồi bảo: cô ơi cô kẹp tóc lên cho xinh . Yêu lắm. Chị Cám Hấp ơi, giờ thì em đã hiểu vì sao chị lại yêu bọn trẻ nơi này đến thế.

    Nhớ cái cảm giác, tròng trành, nín thở đến thót tim khi ngồi trên xe trở đá tiến vào bản. Nhớ đến câu chuyện của anh lái xe đầu trọc và cả lời hứa mời café anh xem như lời cảm ơn sâu sắc mặc dù khi xuống xe là không nhớ tên anh và cũng không có cả số điện thoại nhưng vẫn hy vọng sẽ gặp lại .

    Nhớ tới bữa cơm do đoàn chuẩn bị. Món “gía mút” của chị Mộc Miên và cả chậu thịt mỡ mà theo lời của lão Casper HN thì cu Hung Nguyen cứ dòm 5 phút lại ăn 1 miếng cơm . Hay bữa cơm nấu cho các cháu tại trường, khi các bé ăn xong được hỏi có ngon không thì các bé cười hạnh phúc bảo ngày nào cũng ăn được ăn no thế này thì nhanh béo . Chỉ đơn giản thế thôi sao mà chạnh lòng đến thế. Giá như con đường vào đây nó thuận lợi hơn thì có lẽ các cô các chú trong đoàn sẽ cố gắng để các cháu có thêm nhiều bữa no và ngon hơn.

    Nhớ quãng đường 35km từ MCC vào Chế tạo, khởi hành từ 9h sáng đến 10h đêm mới tới nơi. Từ khi mặt trời mới lên đến khi chỉ có ánh trăng trải thảm và tiếng côn trùng giữa rừng làm bạn. Từ lúc đoàn 12 người đi bộ với tâm thế háo hức chinh phục đến khi đoàn xót lại 2 chị em chân tay bủn rủn, 2 đầu gối như muốn đập vào nhau. Vừa đi vừa tưởng tượng sự rùng rợn của thiên nhiên và ám ảnh vì sợ rắn . Cũng nhờ có cú lừa ngoại mục 5 lần 15 phút của cu em Hải Xù và những câu chuyện trên giời dưới biển với trình độ chém gió thành bão 1 cách tơi bời mà 2 chị em mới có động lực để cán đích đầu tiên trong đội đi bộ

    Cũng nhớ đến việc cướp sân khấu của anh Tô để hoàn thành nốt kế hoach dang dở mà dự án ươm mầm ước mơ đã lên trước đó. Nhớ đến những bé rất dũng cảm, nhiệt tình xung phong lên chơi trò chơi mặc dù biết mình đọc kém và nói kém.

    Nhớ cả tiếng những tiếng gáy trong đêm muộn nhưng chỉ với 1 câu than nhẹ của mình mà lại im bặt. Để rồi mấy đứa Mèo Mập Béo Ú, Phuong Thanh, Nguyen Ngoc Thu lại được dịp rúc rích với nhau.
    …..
    Và hơn nữa là nhớ và phải cảm ơn tới phi đội gà bay đã luôn kề vai sát cánh với nhau suốt chuyến đi rồi để lại hành trình là 1 balo kỷ niệm.

    Nhớ Chế Tạo!

  6. #13
    Mông lão Pluto's Avatar
    Ngày tham gia
    Feb 2012
    Đang ở
    Chuồng gà
    Bài viết
    5,914
    Thanks
    578
    Thanked 1,508 Times in 725 Posts
    "....Có lẽ đây là chuyến đi cuối cùng mà mình đi hoặc cảm thấy còn hợp với Emong? Vì là lần cuối nên có nhiều điều để nói, mình sẽ nói từ từ.

    Mình sẽ viết, viết về chuyến đi lần này. Sớm thì một năm nữa mọi người sẽ được đọc. Lẽ tất nhiên đó là điều mà mình sẽ gửi tặng tới những người bạn đồng hành và các bạn sẽ tìm thấy chính mình trong những điều mình muốn nói.

    PS: Một tình yêu quá lớn khiến mình có thể bỏ qua các tình yêu khác." - Trích tự sự của Hoài Thu

    Dư lày thì hợp thế quái nào được
    Xin lỗi, anh chỉ là một huyền thoại ....

  7. #14
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Nhật ký - Đêm đầu tiên - Nguyễn Hồng Duyên

    Xe đang mon men ôm lưng bám bụng leo dốc đèo Khau Phạ - 1 trong tứ đại đỉnh đèo của miền Bắc - mình may mắn được qua cả 4, trăng đã tàn, đêm khuya vắng, tịnh bóng như mực, lần thứ 2 quay lại nơi này sau tròn 3 năm. Cảm giác mênh mang ... Nhớ những cung đường, nhớ bạn đồng hành, nhớ 1 thời trẻ trâu đầy kỷ niệm...

    Nhớ ánh trăng tròn trên hồ Ba Bể và không gian tĩnh mịch, trong vắt đến run sợ ấy khi cả đoàn chạy xe lúc nửa đêm, nhớ ánh trăng non trên cao nguyên Đồng Cao với si mùi vị BBQ xen lẫn ki zac, nhớ cảm giác thèm được nắm tay bạn trai khi ngồi cao vút trên ngọn hải đăng Đại Lãnh nhìn ra trùng khơi với trăng mười tám...trăng hnay bán nguyệt, sáng và tàn sớm!

    Năm nay cũng là năm thứ 4 đi thiện nguyện, Thay vì an dưỡng, lại chọn cung hành xác Về với mắt trong bằng độp xe, bị dọa lên dọa xuống là vác xe 90% và vất hơn trekk đến 3 lần, rất nhiều bạn khuyên chuyển sang trekk vì 35km đường offroad và leo dốc là quá sức, thế mà có đứa hâm như mình đến 3h chiều vẫn còn loay hoay tìm mua gá chằng balo, trong khi 4h30 tập kết tháo xe để đóng đồ! Vẫn quyết tâm đi đến cùng!

    2h05 sáng, xe đang bò từ từ xuống dốc, ngó qua cửa kính vẫn nhá nhem xen lẫn sương mù bao phủ, cả đoàn đã chìm trong giấc ngủ, chị bạn đồng hành hành chuyển xe giường, còn mình thì ngồi gõ mấy cái linh tinh này, giờ này ko ngủ mai độp dư lào nhể? @@

  8. #15
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Lại một lần đầu tiên nữa - Nga Nana
    T quen c ấy cách đây gần 1 năm với 1 lý do không đầu, không cuối và kể từ lúc được xem những bức ảnh " Chế Tạo 2013- về với mắt trong" , kể từ lúc nghe c kể về chuyến đi ấy, về con đường mưa bùn ngập bánh xe, về những em học sinh nhỏ vùng cao ấy....mà trong t háo hức, mong chờ chuyến đi của năm nay dù chưa biết kế hoạch sẽ ntn? Ba lần tham gia cùng nhà Mông đều là những chuyến đi "khủng" và ý nghĩa, nhưng đọng lại trong t nhất có lẽ là chuyến đi lần này "Chế Tạo 2014- Về với mắt trong" . Gấp rút hoàn thành công việc để kịp chuyến xe chiều 6/9, đoàn chúng t xuất phát từ bến xe MĐ với quân số là 8 thành viên. Đặt chân lên mảnh đất Yên Bái lúc 4h30, cả đoàn chỉ kịp chợp mắt một lúc trước khi bắt đầu một hành trình mới - xâm nhập vào 1 trong Tứ đại tử địa Những người dân đầu tiên chúng tôi gặp ở khu chợ sớm mai cười và bảo chúng t đi vào Chế Tạo xa lắm, làm sao mà đi bộ được…nhưng t chẳng để ý gì, bởi trước t đã có rất nhiều người bước chân vào mảnh đất ấy, vậy tại sao t phải chùn chân?

    Chuyến đi này không có bạn cũ đi cùng, nhưng may mắn t được gặp những người bạn mới hết sức trẻ trung, nhiệt tình, vui tính. Được nhường xe đi trước, con đường vào trường ngày một gần hơn ( dù chẳng biết cụ tỉ nó ở chỗ nào ) Chiếc xe đầu tiên cho chúng t đi nhờ chỉ khoảng 4km nhưng là 4km đường dốc lên, nếu đi bộ cộng thêm cái balo nặng trĩu trên vai thì cũng phải mất kha khá thời gian mới tới được. Alo cho trưởng đoàn báo cáo sẽ đi bộ trước, chúng t thầm hi vọng, cầu mong mọi người cũng sẽ may mắn xin được xe đi nhờ như vậy. Đường thì dốc, balo thì nặng, biết vứt cái gì đây khi bên trong toàn là nước và đồ ăn???? Vừa đi vừa ngóng tiếng xe máy, hi vọng rằng chiếc xe ấy đi vào hướng Chế Tạo, trên xe không chở hàng, không chở người và người đi đường tốt bụng sẽ cho chúng t đi nhờ xe. Con người nơi đây chân chất, thật thà và tốt bụng, dù là tay lái lụa đường trường, hay anh chàng nhỏ nhắn cũng nhiệt tình cho chúng t đi nhờ. Đoạn đường bê tông còn đỡ, chứ đi qua đường đất trơn lầy hay dốc đá lởm chởm thì đúng là t chỉ biết ngồi im, nín thở, không dám cựa quậy Chuyến xe đi nhờ cuối cùng dừng chân cách điểm trường Chế Tạo khoảng 8km, tại đây lần đầu tiên t nhìn thấy thảo quả tươi, từng trái trông như quả bòong boong nhưng da cứng, trơn bóng, một màu đỏ hồng óng lên và thơm dịu nhẹ. Trò chuyện với các anh, t cảm nhận được sự thân thiện, nhiệt tình của người bản địa, cũng hiểu một phần cuộc sống, con người nơi đây qua các câu chuyện dọc đường, học một vài tiếng Mông nhưng chẳng hiểu sao nhớ được mỗi “hầu chơ” mà về sau mới ngộ ra từ đấy có nghĩa là uống rượu ))) Chặng đường cuối là đường đất, dốc đá, quanh co qua bao núi bao đồi, 8km nhưng phải mất gần 3 tiếng chúng t mới tới nơi .....

  9. #16
    Mông dân dự bị Nga Nana's Avatar
    Ngày tham gia
    Aug 2014
    Bài viết
    5
    Thanks
    5
    Thanked 3 Times in 2 Posts
    e còn chưa kịp vít xong mà đã thấy nóa ở đây roài ))

  10. #17
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Nhớ Chế Tạo - Nguyễn Hồng Duyên

    Với niềm đam mê cứ nguội tắt lại được nhen lửa, cháy bỏng!!!

    Chưn rung em lần đầu làm chiện ấy - không khác câu: khi đi trai tráng, khi về bủng beo( về thể xác của em í - chứ tinh thần chắc chắn là rất phấn chấn ợ), đúng là đích ko pải nằm ở điểm đến, đích trên từng chặng của cuộc hành trình......

    35km với khoảng thời gian từ 9h xuất phát và vào đến bản lúc 20h30 tối với các loại thời tiết: nắng nóng, mưa, gió, lạnh run ở độ cao 2000m rồi tiếp đó là trời hửng, mò mẫm trong ánh trăng lúc ẩn, lúc hiện, 1 mình đạp đoạn đường đèo 2km trong bóng tối nhập nhoạng, ánh trăng rừng chênh chếch, có 1 nỗi sợ ko hề nhẹ cứ lan tỏa xung quanh mà ko thể hét lên nổi cho đến khi 1 bạn trong đoàn đuổi kịp, cảm xúc của ngày đầu tiên trải qua đủ: vui có, buồn có, mệt mỏi có, phấn chấn có, lo lắng có, sợ sệt có...

    35km ra xuất phát từ 9h sáng về đến trung tâm lúc 19h00!!!, nhanh hơn 1,5h, ko sợ như ngày vào mà đổi lại là 1 ngày nắng, vật vã ủn mông em xe trên những con dốc ngút ngàn nối tiếp nhau, là thảnh thơi bên những con suối mát lạnh, ngâm đôi bàn chân để massa, là cái ngả lưng giữa lưng chừng cổng trời, ngước mắt lên phía trên là những chiếc lá phong bắt đầu chuyển mùa đỏ ối, là những lúc vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy những con dốc dài được thả xe trôi vèo vèo và cái cảm giác ôi chao là sướng, là nhàn thân biết bao...có lẽ chỉ những anh chị em đạp xe mới cảm nhận được cảm giác này nhỉ? , là cái hò reo giữa 1 đám người Mông khi hoàng hôn dát vàng xuống thung lũng, như 1 đứa trẻ ưa tự do và bình yên đến lạ!!!

    Là nhớ bữa trưa với nắm cơm trắng + zúm lạc vừng + zúm ruốc + 2 quả tứng, là nhớ thanh socolate chị chia cho khi chia tay 1 đứa theo đoàn đi bộ, 1 đứa nhập cuộc đội xe, là nhớ những tiếng cười vang giữa bạt ngàn màu xanh, giữa âm thanh núi rừng, giữa tiếng rì rầm của những con suối, tiếng thì thầm của cỏ cây, hoa lá, là mùi khói chiều từ bếp nhà dân 2 bên đường, mùi khói trong nước uống, mùi gỗ pơ mu thơm say...

    Là nhớ ánh mắt trong veo của tụi trẻ con nơi ấy, nhớ không gian mênh mông, trong trẻo ấy...

    Thôi, để lại chút nhớ để còn ấp ủ tiếp...

    P/s: Cuối cùng thì "Tao ơi! Cố lên" - câu lẩm bẩm trên đường khi oải quá đã đi và trở về!!! Và dù là cô gái duy nhất trong đoàn đạp xe full 2 chiều và cũng chạm đích cuối cùng nhưng vẫn rất vui...
    Cảm ơn những người bạn đã đồng hành và dõi theo!!!

  11. #18
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Trích từ STT FB Mèo Mập Béo Ú

    "Theo dự kiến, chúng tôi sẽ tổ chức các hoạt động liên quan đến dự án Thư viện "Ươm mầm ước mơ" vào cả ngày thứ 7. Nhưng thật không may, các thùng sách truyện và quà tặng vẫn chưa được vận chuyển vào trong xã, mà phải chờ đến chiều đoàn xe máy mới về đến nơi. Vậy, buổi sáng chúng tôi làm gì đây khi trong tay chưa có một thanh sắt để đóng tủ sách, chưa có một tấm bạt để che chắn tường gỗ, chưa có một quyển sách để bày lên giá? Thực sự, lúc đó chúng tôi rất lo lắng bởi lượng xe vận chuyển thì mỏng trong khi lượng thùng hàng rất nhiều. Liệu những thùng ưu tiên mang vào trước có được vận chuyển không? Đường xấu, liệu các thùng sách và vật dụng có về kịp để triển khai Thư viện không? Liệu trên đường có chuyện gì xảy ra không? ...
    Tuy nhiên, không muốn để lãng phí thời gian với những suy nghĩ quẩn quanh đó, chúng tôi đã tổ chức đánh đàn, vui ca hát cùng các em trong trường Chế Tạo. Nét mặt ban đầu ngượng ngùng của các em nhanh chóng tan biến và thay vào đó là những nụ cười tươi rói, những bài hát sôi nổi, những bài múa đáng yêu. Hình ảnh những cô bé, cậu bé say sưa ngân nga múa hát với chiếc miệng nhỏ xinh và đôi tay khéo khéo đã nhắc nhớ chúng tôi về một thời thơ ấu hồn nhiên, vô tư. Không khí rộn rã dưới tán cây của một góc sân trường đã xóa nhòa đi khoảng cách giữa các thế hệ, khoảng cách giữa miền núi và đồng bằng."

  12. #19
    Phát ngôn viên eMông Group eMông's Avatar
    Ngày tham gia
    Jul 2010
    Bài viết
    3,162
    Thanks
    1,067
    Thanked 3,375 Times in 1,082 Posts
    Chế Tạo-đi 1 lần nhớ mãi 1đ
    Chế Tạo-đi 1 lần muốn đi nhiều lần
    - Lâm Hâm

    Đó là con đường 35km đầy thử thách,mà lần đầu tôi dc đến ,dc đi ,dc vồ ếch,dc lao bụi dậm như cơm bữa.
    35km thật gần mà cũng thật xa.
    35km mà hàng ngày ng dân nơi đây vẫn phải đi qua.
    35km thôi nhưng làm cho bản xã Chế Tạo dường như tụt hậu so vs bên ngoài.
    Đó là hình ảnh các em nhỏ ko quản ngại đường xá xa xôi lặn lội cắp sách tới trường học con chữ,dù gia đình còn nghèo đói,bản xã còn khó khăn.
    Đó là khi nhìn thấy bữa cơm chỉ rau ,mì tôm là chính và chiếc giường nơi ngủ cũng là nơi ăn tập thể chật trội,tối tăm của các em.
    Đó là khi nhìn thấy các em ngồi học,hát Quốc ca,Tiến quân ca,các em nô đùa ,chạy nhảy...
    Đó là hình ảnh các thầy cô mang con chữ lên vùng cao và trong lòng thầm cảm ơn những ng như vậy.
    Và đó là khi dc cùng ac trong đoàn tất bật chuẩn bị tất cả cho chương trình,mang đến cho các em niềm vui,nụ cười.....

    Nhớ 1 bậc đàn anh có viết:” Một chuyến đi, một trải nghiệm và góp một phần công sức nhỏ bé cho trẻ em vùg cao. Mog cho đôi chân luôn chắc, đôi tay luôn khỏe để tiếp tục khám phá nhữg vùng đất mới” và tôi cũng mong như thế,để năm nào cũng có thể quay lại đến vs Chế Tạo,đến vs những ánh mắt trong,những nụ cười hồn nhiên trong trẻo.

    Ko biết nói gì hơn,cho e gửi lời cám ơn đến tất cả ac trc và sau chuyến đi.Thật sự Ê mông đã cho bản thân em và nhiều ng 1 chuyến đi “nhớ đời”.
    Chế Tạo-đi 1 lần nhớ mãi 1đ
    Chế Tạo-đi 1 lần muốn đi nhiều lần.
    Hà Lội sáng sớm,22-9-2014




+ Trả lời Chủ đề

Tag của Chủ đề này

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình